ĐIỀU BẤT NGỜ ĐẦU NĂM
Thở phào, cuối cùng thì cũng đã đến tiết 5, dạy xong tiết này là được nghỉ rồi! Thêm chút động lực, tôi bước vào lớp, bỗng: - Cô ơi! Tiết 5 rồi, cuối tuần rồi, chúng con... mệt muốn... XỈU! Đi đôi với từ “xỉu” vừa được bung ra là cả đám học trò đồng loạt lăn ra và gục hết xuống mặt bàn. Lớp 10, tụi nhỏ thanh niên là thế mà… Vừa bất ngờ, vừa thương và hơi chút “chạnh lòng”, thì cũng đúng! Tiết 5, dạy liền 5 tiết của tuần đầu trở lại trường sau Tết cô cũng muốn “xỉu” nữa là. Vận dụng hết năng lượng cuối ngày tôi quyết định dành vài phút thư giãn nhẹ nhàng cùng tụi nhỏ… Cầm mic giảng, tôi chậm rãi… Nào, hãy thả lỏng… cơ thể giờ đang được thư giãn… tôi thấy mình lúc này tựa như những hạt giống đang được đất mẹ nâng niu... thổi vào sức sống… nhẹ nhàng hạt giống cựa mình... mỗi hạt giống nảy mầm đều đặc biệt, hạt giống vươn mình và tặng đi một món quà thật tuyệt cho mùa xuân này... Điều gì tốt đẹp đang sẵn có trong con mà con muốn tặng cho mọi người?... Chậm rãi con hít thở, chậm rãi con suy nghĩ và hãy nói ra câu trả lời khi tên mình được gọi nhé! Sau vài phút “hồi sức” tụi nhỏ thi nhau líu lo làm tôi bất ngờ hết sức qua những câu trả lời, bao mệt mỏi tan biến như chưa từng xuất hiện. Bạn có đoán được không? Mỗi khi gọi đến tên mình, tụi nhỏ ríu rít trả lời như trẻ thơ vậy: Là BÌNH AN cô ơi, con là THÔNG MINH… còn con là ĐƠN GIẢN… con tặng THÂN THIỆN ạ, con muốn là VUI VẺ… con là MẠNH KHỎE… con HÒA ĐỒNG cô…còn con là HÀI HƯỚC… con thích DỊU DÀNG.. con là HIẾU HỌC ạ... Thật là giàu có! Cứ như là cả kho báu đang được mở ra vậy! Cô giờ thì hạnh phúc muốn XỈU

0 nhận xét :
Đăng nhận xét