Thứ Tư, 4 tháng 12, 2024

𝐓𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐚̣𝐜 𝐧𝐡𝐢𝐞̂𝐧 𝐤𝐡𝐢 𝐜𝐨́ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐨̛𝐢, 𝐦𝐨̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐛𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐧 𝐧𝐨́𝐢 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐯𝐞̂̀ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜…



 𝐓𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐚̣𝐜 𝐧𝐡𝐢𝐞̂𝐧 𝐤𝐡𝐢 𝐜𝐨́ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐨̛𝐢, 𝐦𝐨̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐛𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐧 𝐧𝐨́𝐢 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐯𝐞̂̀ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜…

Bay nửa vòng trái đất từ Mỹ về Việt Nam trong kỳ nghỉ giữa khóa, em đến với CHẠM VÀO BÌNH YÊN qua lời thủ thỉ của bạn… uh, thì đi, em muốn thử!
Em, cô bé xinh xắn, nhiều tài lẻ, yêu đời và sở hữu những gì người ta mơ ước! Và cuộc sống, giống hệt một câu đố!...Một câu đố đang chờ em tìm lời giải cho mình.
…Ở bên đó, giữa những cơn bão lòng của tuổi trẻ, giữa những nỗi chông chênh của cảm xúc, em đã từng vài lần lần tìm đến bác sĩ.
Vậy nhưng, em kể: Cũng là những từ ngữ ấy, cảm nhận ấy, nỗi lòng ấy nhưng khi được nói ra, được nghe bằng một thứ ngôn ngữ khác, ở xứ sở khác, thật lạ lùng. Hôm nay, về lại Việt Nam được ngồi đây, chuyện trò, giãi bày, lắng nghe bằng tiếng mẹ đẻ, em thấy đó mới là những gì em muốn thấy.
Trò chơi của làng quê thuở xưa, ngay trước cổng Chạm vào Bình yên đã khiến em bất ngờ, cả tấm thẻ có được qua trò chơi ấy cũng đã chạm tới em theo cách rất riêng.
“𝐓𝐢𝐧𝐡 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐭.
𝐓𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦 𝐭𝐨̂𝐢 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐭𝐨̂́𝐭 𝐥𝐚̀𝐧𝐡 𝐯𝐚̀ đ𝐚̂̀𝐲 𝐭𝐨̂𝐧 𝐭𝐫𝐨̣𝐧𝐠, 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐡𝐚̆̉𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ 𝐠𝐚̂𝐲 đ𝐚𝐮 𝐤𝐡𝐨̂̉ 𝐜𝐡𝐨 𝐛𝐚̂́𝐭 𝐤𝐲̀ 𝐚𝐢”
Bên trong mình, em thật lòng tìm kiếm những cảm nhận trong lành như vậy. Trao đi hay nhận về đều an nhiên, tự tại, không mảy may lo sợ mất mát. Em muốn được là mình, chấp nhận mình dù ai đó có đánh giá thế nào thì cũng không tổn hại… Em mong tìm một cô bé như thế, một tâm hồn như thế nhưng lại không chắc tin là có thật trên đời.
5 căn phòng với 6 trải nghiệm đa sắc, đưa em từ một cô bé lơ ngơ, tìm kiếm đến một cô bé hiểu lại mình, hiểu lại đời và vững vàng, can đảm nhận ra mình có thể tin tưởng cuộc đời này trở lại. Rằng An toàn và Được Chấp Nhận là điều hoàn toàn có thể!
Một không gian không phải nhà nhưng lại mang tới cho em cảm giác được thuộc về. Một người bạn vừa quen lại khiến em dễ dàng mở lòng chia sẻ. Và cũng tại nơi ấy, tầng 5 của một sân chơi, Quán Thời gian - nơi được “đồn” rằng ai tới cũng có thể trở thành nghệ sĩ, em đã cất cao giọng hát mà chẳng ngại ngùng, khi em tự tin là mình thôi!
“Em đi giữa biển vàng, nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoảng bay, làm lung lay hàng cột điện, làm xáo động cả rặng cây”. 🌾🌾🌾
Khi có thể dỡ bỏ hàng rào bất an, thứ hàng rào ngăn cách sự kết nối giữa trái tim và cuộc sống, thì thật dễ dàng để mở lòng để trao và nhận. Em và người bạn mới quen cứ hồn nhiên vậy thôi, gửi đi lời ca tiếng nhạc từ chính trái tim trong trẻo, với phiên bản an nhiên, rạng rỡ nhất của chính mình.
Và bí kíp đôi bạn trẻ gửi gắm cho những người trẻ giống mình ấy là:
“Đ𝐞̂̉ 𝐦𝐞̂́𝐧 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐯𝐚̀ 𝐭𝐚̣̂𝐧 𝐡𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠, 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐜𝐚̂̀𝐧 đ𝐮̉ 𝐍𝐢𝐞̂̀𝐦 𝐭𝐢𝐧 𝐯𝐚̀ 𝐇𝐚̀𝐧𝐡 đ𝐨̣̂𝐧𝐠”
Cảm ơn em đã đến, để lại đây những lo lắng và muộn sầu
Cảm ơn em đã đến để tìm thấy lại mình: Trong sáng và mạnh mẽ
Cảm ơn em đã trở lại: Can đảm và Dấn bước
Một phiên bản an nhiên, đủ đầy, để luôn có thể chấp nhận bản thân như mình vốn vậy.
Thênh thang bước!
Chạm vào Bình yên - LẶNG NHÌN CUỘC SỐNG để mến thương và tận hưởng. ❤️🌿

0 nhận xét :

Đăng nhận xét