VỊ NGỌT CỦA BÌNH YÊN
Mưa, những đợt mưa của những ngày cuối tháng 5 cứ nối tiếp nhau… Và buổi sáng ấy, tôi “quyết chí” dành cho chút thảnh thơi ngồi ở ban công, ngắm những tán lá cây xanh mướt trong mưa, và thoảng đâu đây trong gió là mùi hương cau, hương khế và hương long não trộn lẫn trong gió, với vị thơm dịu mát và thanh nhẹ.
Vị ngọt, vị ngọt nhẹ nhõm của bình yên đã đánh thức tâm hồn tôi. Tôi biết ơn, biết ơn cuộc đời này thật nhiều khi mình đã dành ra cho bản thân những giây phút thanh bình của buổi sáng mai, để trò chuyện và lắng nghe, để khẽ nói với chính mình: tôi là BÌNH YÊN, là chính tôi yên ả, thanh bình.
Tôi đã bắt đầu ngày mới như thế, với những suy nghĩ của bình an, tích cực và mạnh mẽ… để tích lũy sức mạnh cho cả một ngày ở phía trước, để tập cách mang sự bình an vào trong mỗi suy nghĩ, lời nói, hành động và mối tương giao trong cả ngày.
Cảm ơn Trạm Thiền Trưa, với cú chạm của “TÌM LẠI BÌNH YÊN” đã giúp tôi nếm được vị ngọt của bình yên, và học cách bắt đầu ngày mới theo một cách tích cực và mạnh mẽ, để thấy cuộc đời này dịch chuyển, đẹp và ý nghĩa hơn.
Hẹn gặp lại các bạn trong Trạm Thiền Trưa tuần tới.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét