【Dấu hiệu nào cho biết ta đang không yêu đời? Nếu ta muốn có được một giải pháp lâu bền hơn, hãy khám phá, giải phóng và làm chủ thế giới nội tâm của chính mình.】
Thử hình dung khi ta
thức dậy, lòng tràn đầy hứng khởi về một ngày mới tươi sáng suôn sẻ y như ta
muốn. Thử hình dung ta thấy yêu thương từng khoảnh khắc trong ngày, dù có
chuyện gì xảy ra đi nữa. Và ngày nào ta cũng làm như vậy. Cuộc đời là để tận
hưởng niềm hạnh phúc, để học hỏi và trao tặng. Khi ta sống đúng như thế, cuộc
đời thật suôn sẻ dễ dàng. Vậy làm thế nào để ta thấy yêu đời hơn? Câu trả lời
nằm ở chỗ ta chuyển hướng tập trung của mình từ chỗ hướng ra bên ngoài thành
hướng vào bên trong chính bản thân mình.
Dấu hiệu nào cho biết
ta đang không yêu đời? Chúng ta cứ săn tìm cái mới ở bên ngoài. Có thể ta tham
dự một khóa học mới, thay đổi công việc hoặc chuyển đến một nơi ở mới. Những
thay đổi mới này cũng có thể phát huy tác dụng đấy, nhưng chỉ được một thời
gian ngắn thôi rồi chúng ta lại thấy mình đang mắc kẹt ở chỗ cũ. Nếu ta muốn có
được một giải pháp lâu bền hơn, hãy khám phá, giải phóng và làm chủ thế giới
nội tâm của chính mình.
Bước 1:
Hãy chọn nhận lấy toàn bộ trách nhiệm cho thế giới nội tâm của bạn. Chỉ khi bạn
dám chịu trách nhiệm và thôi không than vãn cũng như trách cứ ai nữa, bạn mới
có thể chủ động sáng tạo lại mọi thứ.
Bước 2:
hãy tận dụng cơ hội hiện tại, ở đây, bây giờ, mà không hề phán xét. Dù lúc này bạn
có đang ở bất cứ đâu thì cũng ổn cả thôi và nó chính xác là chỗ dành cho bạn
đấy – đừng có tự dằn vặt mình làm gì. Việc bạn cần làm là nghiên cứu bản đồ xem
từ chỗ bạn đang đứng, con đường nào sẽ giúp bạn đến được đích của mình.
Hành trình bên trong
là hành trình để hiểu chính mình và nhận ra những giá trị nội tại sẵn có của
riêng mình. Khi chúng ta trân trọng bản thân mình, cuộc đời trở nên đáng yêu và
chúng ta dễ dàng thấy yêu đời. Khi ta tìm hiểu về những phẩm chất độc đáo trong
mình như những món quà và sẵn sàng chia sẻ chúng, cuộc đời liền đầy ắp niềm
vui. Vậy những phẩm chất riêng có của bạn là gì? Hãy trân trọng chúng, ý thức
về chúng và chia sẻ cho người khác.
Điều gì giữ chân ta
lại? Nỗi sợ đúng không? Sợ hãi liên quan tới việc thiếu hiểu biết và co mình
lại không dám khám phá. Có thể chúng ta từng thấy e ngại người hàng xóm của
mình cho đến khi chúng ta làm bạn với họ. Biết rõ điều này, lần tới ta có thể
ứng xử khác đi với tình huống tương tự. Ta có thể chọn chủ động kết nối với
tình yêu thương sẵn có trong ta và chia sẻ tình yêu ấy cho người khác. Có thể
ta cứ kiếm tìm ai đó khác công nhận ta và trân trọng ta. Hãy nhận thức rõ điều
này rồi ta có thể học được cách tự công nhận và trân trọng chính mình. Có thể
chúng ta đang ở một giai đoạn khó khăn trong cuộc đời, ta có thể chọn xem đấy
là những cơ hội học hỏi. Làm như thế, ta có thể thấy rõ ràng hơn các cơ hội lựa
chọn khác nhau của mình. Nỗi sợ mắc sai lầm của chúng ta cũng sẽ bớt đi, và các
khó khăn lại trở thành phiến đá lát đường cho chúng ta
tiến bước.
Để đi xa hơn trên hành
trình nội tâm, để yêu thương từng khoảnh khắc sống trong đời, ta cần tĩnh lặng.
Thiền định dạy chúng ta làm cách nào để tâm trí yên ắng lại. Ta học cách chiêm
nghiệm nội tâm và những phẩm chất vốn có của mình. Ban đầu đấy chỉ là một suy
nghĩ nhưng rồi nó sẽ trở thành cảm xúc. Mỗi lần thiền lại là một hành trình tự
khám phá bản thân.
Lời cuối, sao hành trình khám phá nội tâm ấy lại quan trọng đến vậy? Nếu
ta cứ đi trên một con đường, lòng đầy yêu thương, thì rồi cả chuyến hành trình
ấy lẫn đích đến đều đầy ắp tình yêu. Khi ta biết trân trọng những việc mình
làm, cuộc đời trở nên đáng giá và ngập tràn hạnh phúc. Khi ta thức dậy mỗi sớm
mai và tự mỉm cười với mình trong gương, cuộc sống trở thành một món quà.
Diễn giả Trish Summerfield bìa trái
Cô Trish Summerfield đang hướng dẫn học viên tìm ra ý nghĩa cuộc đời qua những khóa học thiết thực tại Trung tâm Inner Space.