(Gia đình) - Đã 47 tuổi, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến những điều tốt đẹp mà cha dành cho mình và như một lẽ tự nhiên, là con, tôi cũng chẳng màng tới chuyện viết ra những điều tốt đẹp về cha.
Nhưng ngạc nhiên thay, những dòng chữ đầy lòng biết ơn của tôi đối với những bài học mà tôi học được từ cha cứ tự nhiên xuất hiện. Không ngờ tôi lại học được nhiều điều tích cực và đẹp đẽ từ cha như thế. Ngay cả tình yêu dành cho công việc thiện nguyện hiện tại của tôi cũng là do cha truyền cảm hứng. Và tôi đã viết:Con muốn nói với bố về những điều tích cực mà con đã học được từ bố. Rất nhiều điều con trân trọng và sử dụng trong cuộc sống của con cho đến giờ.
Hình ảnh Dự Án Triệu Triệu Việc Tốt |
2. Từ bố, con đã học có một mối quan hệ tích cực với tiền bạc. Nhiều người lo sợ hay muộn phiền về tiền bạc - nhưng con chưa từng thấy bố như thế bao giờ. Bố đã cho con bài học, sử dụng, tận hưởng, nhưng không lo sợ hay muộn phiền gì về nó.
Thật là bài học đáng giá - dù con không có nhiều tiền trong ngân hàng, nhưng con luôn cảm thấy đủ tiền làm những gì mình muốn và hưởng thụ nó.
3. Từ bố, con đã học giúp đỡ những người nghèo. Con vẫn nhớ như in những lần họ không trả tiền mướn nhà cho bố, nhưng bố vẫn ân cần giúp đỡ và hỗ trợ họ. Con chắc chắn rằng cuộc sống của họ sẽ hạnh phúc hơn và giàu có hơn vì bố.
Con vẫn nhớ bố đã mời một vài người trong số họ đến dự tiệc Giáng sinh hoặc ra tiệm ăn khi mẹ vắng nhà. Những kỷ niệm và ký ức này đã dạy con thật nhiều và con cảm ơn bố vì điều đó.
4. Từ bố, con đã học cách chăm sóc cho động vật và tôn trọng chúng. Các vật nuôi trong nhà của chúng ta luôn được an toàn, được chăm sóc chu đáo.
5. Từ bố, con đã học cách cư xử tử tế với những người con không quen biết, trò chuyện và giúp đỡ họ. Cảm ơn bố rất nhiều vì bài học này.
7. Từ bố, con đã học cách không bị ấn tượng bởi người khác - không bao giờ cảm thấy mình thấp kém hay nhỏ bé - và tự tin theo đuổi điều mình tin tưởng. Bố luôn khuyến khích các phương tiện truyền thông quảng bá cho những câu lạc bộ và cho công việc từ thiện của bố. Bố luôn quyết đoán và tìm cách đưa tin các sự kiện từ thiện trên báo chí và đài phát thanh.
8. Từ bố, con đã học cách làm thiện nguyện để giúp người khác bằng việc hỗ trợ các tổ chức và các câu lạc bộ mà bố tin cậy. Hồi nhỏ, con thấy bố luôn sẵn sàng tình nguyện, giúp nhà thờ, trường học, câu lạc bộ và các tổ chức xã hội. Bố cống hiến thời gian và tài năng của mình.
Bố đã đóng góp cho câu lạc bộ bóng chày Celtic xây dựng phòng nghỉ đầu tiên của họ, để những thanh thiếu niên có nơi tập trung luyện tập. Sau đó, bố còn tham gia đóng góp xây dựng toà án Squash Celtic.
Con biết việc làm thiện nguyện của bố đã truyền cảm hứng cho các con của bố, trong đó có con, tham gia giúp đỡ cộng đồng. Cảm ơn bố thật nhiều vì đã có thể nhìn ra những việc làm có giá trị và dành thời gian, tiền bạc, cũng như công sức của bố cho cộng đồng.
Thú thật, con đã học được rất nhiều điều tích cực và tốt đẹp từ bố. Cảm ơn bố và con luôn yêu bố.
Con mong cả bố và mẹ có thể sống thanh thản và tận hưởng thời gian bên nhau, biết rằng bố đã nuôi dạy cả 6 đứa con tuyệt vời của bố nên người.
Tôi đã gửi bố những dòng biết ơn như thế. Mẹ tôi kể lại rằng bố đã rất xúc động khi nhận được lá thư của tôi, rằng ông đã khóc. Thậm chí ông đã phải dừng đọc giữa chừng để khóc, sau đó, đọc lại nó nhiều lần nữa.
Ông bảo mẹ: “Tôi không ngờ con gái lại học được nhiều thứ từ tôi đến thế. Có những việc làm tưởng như vô tình, nhưng lại là bài học đáng giá cho con trẻ”. Chị gái tôi, sau đó cũng bảo với cha rằng: “Em con đã viết những điều mà tất cả 5 anh em chúng con đều cảm thấy từ bố!”. Do vậy, cả 6 người con đã có cơ hội để cảm ơn cha.
Khi đó, sức khỏe ông vẫn còn ổn định dù có một vài bệnh vặt mãn tính. Sau đó, ông đột nhiên trở bệnh nặng và ông mãi ra đi vào một ngày chủ nhật.
Lá thư ấy đã khiến ông có thể ra đi đầy tự hào và thanh thản, còn những người thân ở lại cũng hết sức nhẹ nhõm và ấm áp trong lòng. Tôi thật sự biết ơn vì mình đã viết ra được những lời biết ơn cha tôi như thế.
Nhiều người chúng ta thường hay hối hận vì đã không làm hoặc không nói ra những gì mình trân trọng ở người thân yêu của mình. Cho đến khi họ ra đi, chúng ta mới ân hận, thì đã muộn màng.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét