ĐỜI CƠ BẢN LÀ BUỒN… CƯỜI
Đời cơ bản là buồn (cười) - buồn thì ít mà cười thì nhiều :)))
Mưa to cả đêm, đến sáng vẫn tầm tã. Phố phường nháo nhào, mình cũng nháo nhào. Dậy đã muộn (vì ngủ ngon quá), là vội bộ cánh rồi khoác lên người. Tìm hết hơi không thấy áo mưa đâu, bần thần mãi mới nhớ chiều qua về trời tạnh, để nguyên ở công ty rồi. Thế nào vớ được cái áo mưa cánh dơi, may quá!
Vừa từ ngõ đến đầu đường lớn đã ướt hết cả mảng quần. Nghĩ lạc quan, cứ đến chỗ làm thì chắc khô là vừa. Nhưng không, đi ngang qua vũng nước mới ngập chưa kịp thoát, đứa bên cạnh nó vút ga một cái. Thế là ướt hơn một nửa cả người - ai bảo mặc áo mưa cánh dơi cơ! Quần áo khô mặc đi làm mà giờ như lội dưới sông lên. Bấm bụng, mưa to dư này ai chả ướt. Cố lên! Sắp đến công ty rồi!
Xạch xạch xạch… xe từ từ trôi… ôi trời, hết điện! Ai bảo quên không sạc! Đành nhảy phắt xuống tấp xe vô lề đường không ăn mắng ngay. Đường đã tắc, mưa đã to, giờ đã muộn, còn mất điện!
Lóc cóc, giầy ướt, quần ướt, áo cũng ướt, thất thểu dắt bộ gần cây số đến công ty, thở chẳng còn hơi… Vừa hay trời bắt đầu hửng lên rồi! Thở phào.
Đời cơ bản là buồn cười thế đấy 😃 nên mình chú ý hơn một chút chắc sẽ được cười nhiều hơn.
Đời "quật" nhưng mình không ngã.
(Một chia sẻ khá vui của một Tình nguyện viên trong giờ đi làm sáng nay 😊)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét