Mình đã đến với thiền Inner Space thế đó!
Đó là một buổi chiều mưa gió, mình bước ra khỏi bệnh viện Chấn thương chỉnh hình, lời khuyên của người bác sĩ già vẫn còn văng vẳng bên tai: “Hoặc là cháu nghỉ làm để cái chân được nghỉ ngơi, hoặc là sau này cháu sẽ không thể đi lại bình thường nữa. Cháu còn trẻ, ngày tháng còn dài, nhưng đôi chân này thì chỉ có một. Cháu cứ từ từ suy nghĩ.” Bị cuốn theo những hối hả của cuộc sống, mình đã luôn thức dậy trong vội vã, ăn những bữa ăn trong vội vã, và cũng có những giấc ngủ vội vã sau 1 giờ khuya. Và trong một ngày mưa bão trong khi vội chạy xe đến chỗ làm, mình đã gặp tai nạn. Đến lúc này, mình hiểu rằng mình phải dừng lại, mình đã cố gắng chạy theo để có thể đuổi kịp cuộc sống, nhưng mình lúc này đã mệt rồi, đã kiệt sức rồi, mình không thể chạy nữa.
Trong những ngày nghỉ, điều làm mình không thoải mái nhất không phải là cái đau nhức của vết thương, mà là sự thúc giục của một tâm trí vốn không ngừng xáo động, lúc nào cũng phải suy nghĩ, lúc nào cũng phải làm cái gì đó để tận dụng thời gian mà mình có, để thấy rằng mình đang không lãng phí tuổi trẻ. Khi mình bị bắt phải ngồi một chỗ, bị bắt phải không làm gì, thì những tiếng vọng ấy lại càng to và rõ. Hoặc là trước đây, mình đã luôn bị những tiếng vọng ấy thúc giục mà phải vội vã, để luôn cảm thấy mình bận rộn mà né tránh được những ồn ào ấy. Mình nhận ra rằng mình có thể thương thảo hợp đồng với đối tác trong một vài email, nhưng bản thân lại chẳng thể thương thảo với những tiếng ồn ấy trong rất nhiều
đêm.
Cho đến khi mình tìm kiếm “BÌNH AN NỘI TÂM” trên Google, và mình đến với lớp thiền
Inner Space.
Ở Inner Space, mình học cách chậm lại.
Ở Inner Space, mình học cách tin tưởng vào giá trị của bản thân.
Ở Inner Space, mình học tiếp cận với cuộc đời theo một hướng rất khác so với mình trước đây.
Và điều quan trọng nhất, mình học được rằng mình là một đứa trẻ, và học cách đối xử với đứa trẻ ấy bằng thật nhiều yêu thương.
Sau này mình nhận ra rằng, cái tai nạn ngày đó, những dày vò trong nội tâm ngày đó cũng là một món quà thật đẹp mà cuộc sống dành tặng cho mình. Khi mình đã quá xáo trộn, đã hoàn toàn mất cân bằng trong cuộc sống và không thể xác định phương hướng cho chuyến xe cuộc đời của bản thân thì cuộc sống khiến mình dừng lại, để định vị chính mình, để bắt đầu một chuyến hành trình khác bình an hơn, mạnh mẽ hơn, thông thái hơn. Mình biết ơn những gương mặt nhiệt tình hăng hái của trung tâm, mình biết ơn chị giáo viên đã luôn trả lời những câu hỏi của mình trong ý định mang lại lợi ích, mình biết ơn Inner Space đã giúp mình lấy lại sự cân bằng, sự ổn định và bình an trong cuộc sống.
Một lớp thiền nữa lại khai giảng, chắc chắn là mình sẽ lại tham dự, vì mình biết rằng mình sẽ nhận được thật nhiều lợi ích. Và mình hy vọng bạn, người đang đọc những dòng này cũng sẽ nhận được thật nhiều lợi ích như mình đã từng, hoặc nhận ra điều gì đó hữu ích cho cuộc sống của bạn vào lúc này khi tham dự.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét