HOẠT ĐỘNG “SẺ CHIA YÊU THƯƠNG và LỜI CHÚC LÀNH”
Inner Space mời bạn đến với một trải nghiệm rất ư là trong sáng và cũng đậm chất suy tư, đầy trải nghiệm của bạn Phương Anh trong những ngày chống dịch vừa qua. Chúng ta cùng đọc để thấy Phương Anh đã quan sát, đã cảm nhận được những gì nhé!
Thân gửi Trung tâm Inner Space,
Ban đầu, em có mong muốn sẽ viết một bức thư để động viên tinh thần những người đang chịu nhiều ảnh hưởng bởi đại dịch, nhưng bản thân lại chưa phải trải qua khó khăn gì nhiều vì may mắn em và gia đình vẫn đang khỏe mạnh và cũng không ở trong các khu cách ly, phong tỏa... Vì thế, em quyết định tìm đọc thêm thông tin về cuộc sống của người dân những ngày này và em đã thực sự bất ngờ và cảm động trước tinh thần đoàn kết, cách mọi người thích nghi và vượt lên chống dịch như thế nào.
Không chỉ là các lực lượng, cán bộ trên tuyến đầu, mà các cô
chú, anh chị em ở tất cả các lứa tuổi, ngành nghề đều có những hành động mà em
vô cùng khâm phục. Từ câu chuyện chàng trai sinh viên để lại đồ ăn và một bức
thư hướng dẫn cẩn thận cho những người đến cách ly tại khu ký túc xá của mình,
hay rất nhanh chóng một ứng dụng công nghệ ra đời kết nối giữa những người cần
giúp đỡ và những người có tấm lòng muốn giúp đỡ. Rồi những lao động nghèo nhất
quyết chỉ nhận hỗ trợ một lần và nói rằng "để dành cho những người cần
hơn"... Các tổ chức từ thiện, tình nguyện không quản ngại tới nhận nhu yếu phẩm và chuyển
tới người cần, hay những người nổi tiếng, các nghệ sỹ vận động quyên góp tiền
hay tới biểu diễn tại các bệnh viện…..
Rồi câu chuyện những cụ già trích phần lương hưu của mình để
ủng hộ quỹ vắc xin, hay hai bạn nhỏ gửi bức thư viết tay bày tỏ tình cảm của
mình và sự quan tâm tới các chiến sỹ công an tại chốt khu nhà mình vào một ngày
mưa giông. Không chỉ hai bạn nhỏ mà với các bé nói chung, đây đang là độ tuổi
thích được ra ngoài chạy nhảy, vui chơi và cũng chưa hiểu lắm về dịch bệnh
nhưng vẫn nghe lời bố mẹ ở trong nhà.
Hay các câu chuyện về những người sống tại các chung cư, những
căn chưa bị phong tỏa tiếp tế thực phẩm cho những căn bị phong tỏa, và khi cả
khu bị phong tỏa thì những người sống gần đó sẵn sàng nhận hàng và xách đến cổng
chung cư…. Ở nhiều gia đình, các ông bố bà mẹ trẻ tìm cách sắp xếp công việc để
chơi cùng con, tự trồng giá, trồng rau, hay các bà nội trợ thay đổi thói quen
mua sắm để vừa tiết kiệm hơn vừa ít phải ra ngoài mua đồ nhất có thể. Rồi những
tình cảm biết ơn, tri ân tới những lực lượng công an, y bác sỹ, công nhân vệ
sinh môi trường được lan toả, hay tinh thần lạc quan nhìn ra những mặt tích cực
từ khi có đại dịch như có nhiều thời gian hơn cho bản thân, cho gia đình, … dù
em biết rằng những bất tiện, khó khăn kể ra thì không xuể.
Vậy nên, em cảm nhận rằng, tất cả, tất cả đều đang cố gắng hết
sức có thể trong khả năng của mình để thích nghi với sự thay đổi, để hợp tác với
những quy định của nhà nước. Hay như em quan sát ngay trong gia đình mình, khi
ông nội mất trong những ngày giãn cách, những thủ tục tang lễ cũng được làm đơn
giản nhất có thể, dù ông bà hay cô chú họ hàng rất muốn tới viếng nhưng vì thực
hiện giãn cách nên cũng bằng lòng ở nhà, và những ngày sau, dù mọi người rất muốn
tới nhà ông và muốn gặp gỡ nhau, nhưng cũng thực hiện ai ở nhà người đó….
Trên đây chỉ là một số ít câu chuyện em đọc và chứng kiến được, còn em tin có rất nhiều câu chuyện cảm động và thú vị khác đã và đang xảy ra những ngày này nhưng chưa được ghi lại, không chỉ ở Việt Nam mà còn rất nhiều nơi khác nữa trên thế giới. Vì vậy, em chỉ muốn nói rằng, cảm ơn mọi người thật nhiều, chúng ta đều đang làm rất tốt rồi, thêm một chút kiên nhẫn nữa… rồi khi dịch bệnh (nhất định) qua đi, những gì còn lại trong trái tim mỗi người sẽ là những kỷ niệm đẹp, những bài học quý giá…
- Phương Anh - Hà Nội-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét