MẸ
“Con ơi con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi cấy đồng sâu chưa về…”
Những lời ru, nhưng câu ca dao như thế qua bao tháng bao ngày vẫn in đậm trong ký ức về tuổi thơ tôi… Ở nơi đó có dáng mẹ hiền, ở nơi đó có cánh đồng lúa vương những buổi chiều buông, những rặng nhãn xanh đứng rì rào gọi gió.
Tôi nhớ mỗi khi mặt trời xiên nắng là tôi lại trèo ngoắt lên lưng cụ, ra sức hò hét bằng cái giọng líu lo, chân đạp, tay khua thúc giục cụ bằng mọi cách, ríu rít hướng cụ về phía bờ đê để đón mẹ về…
…Tôi ốm đau quặt quẹo, để nuôi lớn được tôi là cả một cuộc hành trình dài dai dẳng với mẹ, để tôi được đây đó, thỏa mộng ước mơ cho riêng mình, mẹ lại chắt chiu vun vén… Ngày tôi đi học xa, mẹ nắm bàn tay mà không nói gì chỉ nhìn tôi chăm chú, ánh mắt mẹ gửi gắm bao điều… Ngày tôi sắp lấy chồng mẹ không dặn tôi điều gì chỉ ra nói nhỏ với mẹ chồng tương lai rằng: “Chị có thể suy nghĩ lại, con gái em nó không biết làm gì cả, chị nếu không ưng em sẽ nói với cháu”… Ngày tôi sinh em bé, mẹ thức trắng không biết bao đêm… Ngày tôi đi công tác xa về… mẹ mừng vui không thể làm được điều gì… Mỗi sáng mẹ hỏi: hôm nay con ăn gì để mẹ mua… Tôi gầy đi dù chỉ một tẹo mẹ lại âm thầm làm bao nhiêu thứ… Mỗi khi gia đình có chuyện mẹ chỉ lặng lẽ bên tôi để có bờ vai để dựa…
Cuộc sống cứ trôi, tôi cứ ngày một lớn rồi trưởng thành...và tôi cứ vậy thôi, hồn nhiên nhận từ mẹ, hồn nhiên nhìn những nếp nhăn xuất hiện, hồn nhiên nhìn mẹ già đi, hồn nhiên nhìn tháng ngày …
Giống như mỗi cái cây, khi ra trái là khi cây dồn hết sức để nâng niu, nuôi dưỡng, trút hết nhựa sống của mình để dâng tặng cho đời những quả ngọt lành, yêu thương nhất!
…Mẹ, hãy nắm lấy tay con…trao cho con sức mạnh để vượt qua mọi giông tố
Mọi thứ trong cuộc đời này đều đổi thay nhưng mẹ là tất cả những gì con cần để giữ con thêm vững vàng…
Mẹ là tình yêu, là nguồn ánh sáng… con như đứa con lạc lõng trong đêm đông…mẹ là ngọn hải đăng dẫn lối, tặng cho con đôi cánh bay trên trời cao….
Chia sẻ của một bạn học viên Uyên Minh nhân Ngày của MẸ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét