CÂU CHUYỆN VỀ HAI CHÚ GẤU
Có một câu chuyện kể về hai chú gấu mà tôi biết các bạn sẽ thấy mình đâu đó ở trong này. Mời các bạn cùng đọc nhé!
Thuở xưa, trong một khu rừng nọ có hai chú gấu chơi với nhau rất thân, tối ngày hợp tác và tương trợ lẫn nhau. Thời gian trôi, trải qua bao tình huống trong cuộc sống, cả hai tình thân lại càng thêm thân, mỗi chú đều có điểm mạnh riêng của mình, bổ khuyết cho nhau.
Một chú giỏi trèo cây lấy mật, một chú ưa lội suối đuổi bắt cá tôm, một chú giỏi đào hang làm nhà, một chú chăm chỉ vun vén, nhà cửa khang trang. Một chú thi thoảng mải chơi, chú kia khéo léo kéo về, một chú mê thơ ca nhạc hoạ, một chú chăm chỉ học hỏi các kỹ năng... Cuộc sống cứ thế trôi êm đềm, suôn sẻ.
Đến một ngày, vì bất đồng quan điểm về một chuyện nho nhỏ, một chú bắt đầu để ý bạn mình. Từ lúc nào không hay chú luôn xét nét, đánh giá và bắt đầu so sánh. Chú không còn vô tư và sẵn lòng hợp tác. Ngày thêm nhiều chuyện, chú biến mình thành một người khó tính và không ưa, bất kể điều gì bạn mình làm chú đều thấy không vừa ý, bạn mình chơi với ai chú cũng không vừa lòng, chú nghi kỵ, chú đâm khó chịu mỗi khi thấy bạn... Tình cảm bởi vậy ngày một xa cách, vô hình nhưng chẳng dễ khoả lấp.
Chú gấu còn lại thấy rất bối rối, chú không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy bạn mình ngày một khác lạ. Vài lần chú thử tiếp cận để hiểu rõ nguyên do nhưng đều không thành, thế rồi chú cũng thấy giận bạn mình. Hai người thành hai kẻ xa lạ.
Chuyện gì tới cũng tới, một ngày kia, một chú gấu quyết định rời đi, chú quyết tâm bỏ đi thật xa, coi như không quen không biết, chú không muốn nghe thấy tin tức gì từ chú gấu còn lại, và vì thế chú đã đào một con kênh rất rộng ngăn đôi bờ, mỗi chú một phương.
Thời gian vẫn tiếp trôi, vào một ngày, chú gấu ở lại thấy mình cần phải làm điều gì đó. Chú mời người bạn cú mèo tới và nói về ý định của mình. Cú mèo hứa giúp chú có thể kết nối lại với người bạn thuở xưa.
Thế rồi nhanh chóng sau đó, tất cả muông thú trong rừng đều cùng nhau hợp sức xây một cây cầu bắc ngang dòng kênh rộng. Chẳng bao lâu sau, cây cầu đã hoàn thành và giờ đây hai bên bờ đã được nối liền. Chú gấu mau chóng đặt những bước chân đầu tiên lên cầu mong tìm thấy bạn và ở phía bên kia chân cầu, chú đã nhìn thấy hình dáng quen thuộc...
Cuộc đời này vốn dĩ thật đẹp, hà cớ chi chỉ vì chút khác biệt cỏn con, sự nhỏ nhoi nhất thời mà mỗi người lại vô hình xây trong tâm mình một con kênh sâu muôn trượng chẳng thể vượt qua. Điều khó nhất không phải là đối diện với người khác mà lại chính là đối diện với chính mình, đối diện với điều bản thân biết rằng nó gây tổn hại mà không đủ mạnh mẽ để thay đổi, để làm khác đi. Để rồi, khi tình huống tới, khi cảm xúc tới mình lại phải học cách vượt qua hết lần này tới lần khác mà chẳng thể chạm tới gốc rễ, chẳng thể trở lại với bình an, nhẹ nhõm.
Câu chuyện có một kết thúc có hậu và có thể ai đó trong chúng ta vẫn chưa thể tìm được một cái kết như thế cho mình nhưng tôi tin rằng: Khi bạn thật sự muốn, bạn sẽ tìm ra cách, tìm ra "cây cầu" cho riêng mình.
Chúc chúng ta có một cuối tuần ngọt ngào và ấm áp!
Inner Space
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét