Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Câu chuyện về CÁT và ĐÁ


Truyện kể rằng: có hai thương nhân cùng hùn vốn buôn bán những thước vải lụa óng ả, đắt tiền sang các nước Trung Đông. Trên chuyến hành trình, họ đã trải qua rất nhiều khó khăn và nguy hiểm, đặc biệt là những ngày tháng trên sa mạc. Cùng khi ấy, một cơn bão cát bất ngờ ập tới, cả hai bị lạc khỏi đoàn lái buôn, họ hoàn toàn bị mất phương hướng. Trong cơn lo lắng và hoảng sợ họ đã tranh cãi gay gắt về việc đi tiếp như thế nào… Thế rồi, cả hai bị cuốn vào mâu thuẫn càng lúc càng kịch liệt đến nỗi một người không giữ được bình tĩnh nữa đã giơ tay lên và tát vào mặt bạn mình. Người bị tát quá bất ngờ và kinh ngạc nhưng không phản ứng lại gì chỉ lẳng lặng dùng ngón tay viết lên trên những dải cát mênh mông dưới chân: “Người bạn đồng hành hôm nay đã đánh tôi”.
Cuối cùng, sau bao cố gắng họ cũng đã đến được một ốc đảo. Vì quá vui mừng, người bạn bị đánh đã vô tình bị ngã vào một đầm lầy mà nhìn thoáng qua người ta lầm tưởng đó là một bãi lau sậy. Vô cùng hoảng sợ, người này cố gắng hết khả năng để thoát ra thế nhưng, càng vùng vẫy bao nhiêu thì càng bị lún sâu xuống đầm bấy nhiêu. Không hề suy nghĩ đến khả năng mình cũng có thể bị nguy lây, người bạn đi cùng đã thông minh nghĩ ra cách cứu thoát bạn mình an toàn và nhanh chóng.
Sau khi được đưa trở lại vào bờ, người bạn đã lấy ra con dao vẫn giấu trong cổ giày để phòng thân và miệt mài khắc chữ lên một tảng đá ở gần đó. Dòng chữ viết: “Người đồng hành hôm nay đã cứu sống tôi.”
Người bạn đi cùng lấy làm ngạc nhiên liền hỏi: “Khi tôi đánh anh, anh viết lên cát, khi tôi cứu anh, anh lại khắc lên đá. Thế có nghĩa là gì?”.
Người bạn mỉm cười trả lời: “Những dòng chữ trên cát sẽ được gió mang đi, những dòng khắc lên đá sẽ còn ở lại mãi. Cảm ơn anh đã cứu sống tôi. Tôi sẽ không quên ơn này.”
Ở cõi đời, mấy ai không trải qua những giây phút buồn tủi, thất vọng, bị đối xử thô lỗ thậm chí là tệ bạc, không còn dấu ấn của niềm tin và hằn ghi những thương tổn, đau đớn…
Ở cõi đời, chẳng phải những đụn cát kia dù có rộng lớn, phi thường và đầy ắp thì theo thời gian những cơn gió nối tiếp nhau cũng sẽ mang chúng bay thật xa, nào còn tàn tích của những dấu vết đã hằn ghi trên đó.
Ở cõi đời, những gì khắc ghi là những gì còn lại mãi. Vậy, tôi sẽ chọn ghi lại những gì là đẹp đẽ, là trân trọng, là những phút giây êm ấm, là những cảm xúc trong sáng, là lòng tốt của bao người, là sự tử tế đầy ắp quanh đây và là cả không gian tươi xinh này nữa.
Khi bắt đầu một ngày mới với lòng biết ơn nuôi dưỡng và kết thúc một ngày sắp qua với lòng bao dung vô hạn, cuộc sống sẽ bắt đầu với những điều kỳ diệu từ đây!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét