TỬ TẾ: Này cậu, làm việc tốt đi!
THỞ KHÔNG RA HƠI: Việc tốt à? Nghe hay đấy, nhưng mà tớ làm gì có thời gian. Hoàn thành hết trách nhiệm cũng đủ hết hơi rồi cậu ạ.
TỬ TẾ: Uhm (thông cảm). Kể cho tớ nghe trách nhiệm trong một ngày của cậu xem nào.
THỞ KHÔNG RA HƠI: Này nhé, sáng dậy đánh thức lũ con, nấu ăn sáng cho cả nhà, đưa con đi học rồi đi làm. Cả ngày gặp gỡ, họp hành, điện thoại, lên kế hoạch, tính toán, xử lý email, phải nghe bao nhiêu thông tin, giải thích, trình bày bao nhiêu quan điểm, rồi đi lại, đường xá vừa đông vừa xa. Hết việc cơ quan rồi lại đến việc nhà, lại chợ búa, cơm nước, giặt giũ, con cái, nghĩa vụ với họ hàng đằng nội đằng ngoại… Đến khuya mới xong thì chỉ còn sức vật ra giường mà ngủ thôi cậu ạ. Ôi Trời, giá có ai tốt bụng làm đỡ việc cho mình thì hay biết mấy.
TỬ TẾ: Nghe cũng có lí đấy. Ngày của cậu kín mít thật.
THỞ KHÔNG RA HƠI: Đã bảo mà.
TỬ TẾ: Nhưng mà này, cậu có muốn chăm sóc bản thân mình tốt hơn không?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Có quá đi chứ.
TỬ TẾ: Cậu có muốn không khí gia đình ấm cúng bình an hơn không?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Sao lại không?
TỬ TẾ: Cậu có muốn công việc suôn sẻ và bản thân mình được cười nhiều hơn trong ngày không?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Còn phải hỏi. Nhưng mà tớ không có thời gian đâu nhé.
TỬ TẾ: Ừ biết rồi. Nói tớ nghe, mỗi sáng khi thức dậy, ý nghĩ đầu tiên của cậu là gì?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Ờ thì … “mấy giờ rồi nhỉ?” “mệt quá, giá được ngủ thêm chút thì hay biết mấy” “mấy đứa con đã dậy chưa không biết” “ôi hôm nay còn bao nhiêu việc phải làm” “chết rồi, nhanh lên không thì muộn mất”,…
TỬ TẾ: Đằng nào cũng phải nghĩ, sao cậu không thử nghĩ khác đi?
THỞ KHÔNG RA HƠI: ??! (ngỡ ngàng) Nghĩ khác thế nào?
TỬ TẾ: Chẳng hạn: Ngày mới đến rồi. Hôm nay tôi chọn hạnh phúc.
THỞ KHÔNG RA HƠI: (ngạc nhiên) Để làm gì?
TỬ TẾ: Để tâm trạng và một ngày của cậu diễn ra bình an hạnh phúc hơn. Suy nghĩ của cậu có sức mạnh mà.
THỞ KHÔNG RA HƠI: … (im lặng)
TỬ TẾ: Cậu nấu ăn cho cả nhà trong tâm trạng thế nào?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Chả thế nào cả. Cứ nấu thôi. Có khi vừa nấu vừa phải la bọn trẻ con cho chúng đỡ quấy phá. Mà nhiều lúc vội muốn chết, nấu sáng thì lo muộn giờ đi làm còn nấu tối thì lo muộn giờ ăn tối. Chả thấy ai làm hộ mình. Trăm dâu đổ đầu tằm.
TỬ TẾ: Cậu có thể chọn nấu ăn với tình yêu thương. Năng lượng yêu thương sẽ trở thành gia vị bí mật và dinh dưỡng đặc biệt thêm vào trong món ăn hàng ngày cho gia đình. Suy nghĩ tác động đến vật chất, cậu biết rồi mà.
THỞ KHÔNG RA HƠI: … (
im lặng).
TỬ TẾ: Mỗi ngày cậu phải nghe bao nhiêu lần và nói bao nhiêu lần?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Nhiều không đếm xuể.
TỬ TẾ: Cậu nghe thế nào và nói ra sao?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Thì cái gì cần nghe thì nghe còn cái gì cần nói thì nói.
TỬ TẾ: Lắng nghe một cách cởi mở và chăm chú là một hành động đầy ắp tử tế và giúp tăng khả năng thấu hiểu tinh tế. Lần tới khi cậu nghe ai đó, con trai con gái mình chẳng hạn, hãy lắng nghe chăm chú, chân thành và không phán xét thử xem.
THỞ KHÔNG RA HƠI: … (suy tư)
TỬ TẾ: Còn khi cậu chuyện trò với ai đó, dù là đồng nghiệp hay người lạ, hãy thử từ tốn, dịu giọng, bắt đầu bằng những lời trân trọng xem sao. Và nếu thăm hỏi ba mẹ mình, hãy bày tỏ lòng biết ơn với họ. Trân trọng và kiên nhẫn là ngôn ngữ của lòng tốt đấy.
THỞ KHÔNG RA HƠI: … (gật đầu)
TỬ TẾ: Cậu nhìn thấy những gì trong ngày?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Nhiều lắm.
TỬ TẾ: Cậu có biết nhìn thôi cũng là một việc tốt rồi không?
THỞ KHÔNG RA HƠI: (ngơ ngác) Thế à?
TỬ TẾ: Một ánh nhìn nhận ra những điều tốt đẹp bẩm sinh của bản thân và người khác thì đáng giá vạn ngàn lời nói. Cậu đã từng bao giờ thấy sung sướng, tự hào và muốn làm thật nhiều điều tốt đẹp khi được nghe ai đó khen mình chí lí và thật lòng hay chưa?
THỞ KHÔNG RA HƠI: Ừ nhỉ. Tớ hiểu rồi.
TỬ TẾ: Thấy chưa, làm việc tốt dễ mà. Kể cả khi cậu không có thời gian, cậu vẫn có thể làm việc tốt cho mình và cho đời. Chỉ cần bắt đầu bằng một ý nghĩ và một thái độ khác đi.