Một ngày Kỳ Vọng đến gặp Hy Vọng để hỏi bí
quyết nào khiến Hy Vọng luôn hạnh phúc trước mọi biến động trong cuộc
sống dù nóng hay lạnh, ngợi ca hay phỉ báng, hạnh phúc và khổ đau. Kỳ
Vọng hỏi:
- Hy Vọng ơi, anh
hãy chỉ cho tôi biết tại sao anh luôn hạnh phúc vậy. Tôi cũng đặt niềm
tin vào sự tốt đẹp của tương lai như anh, nhưng kết quả tôi nhận được
chỉ là sự thất vọng mà thôi.
- Vậy anh đặt niềm tin ở đâu? - Hy Vọng hỏi lại.
- Tôi đặt vào người khác, vào mọi người sẽ thay đổi và tôi chờ đợi. - Kỳ Vọng trả lời.
-
Kỳ Vọng ơi, tôi cũng đặt niềm tin như anh đấy, nhưng tôi đặt niềm
tin đó vào chính tôi. Tôi sẽ thay đổi và tôi biến niềm tin đó vào những
suy nghĩ tốt đẹp, những lời nói tử tế, những việc làm mang tính xây
dựng.
- Ồ hoá ra bí quyết chỉ như vậy sao, vậy thì thay đổi sẽ bắt đầu từ tôi vậy - Kỳ Vọng vui vẻ như hiểu ra một chân lý.
Từ đó,
Kỳ Vọng trở nên giống hệt như Hy Vọng vậy và cuộc sống trở nên tốt đẹp
hơn và rồi trong cuốn từ điển diệu kỳ của cuộc sống người ta chẳng còn
tra những từ như kỳ vọng, thất vọng mà chỉ thấy từ Hy Vọng được sử dụng
nhiều nhất trong ngôn ngữ của con người.