Cuốn sách này, chẳng dày cũng chẳng mỏng, chẳng cao ngạo cũng
chẳng khiêm tốn. Là nó, một cuốn sách trông bình thường như bao cuốn sách khác,
chỉ có điều nó sẽ đưa bạn đến những ngả đường của mạch nguồn cảm xúc để tự bạn
tìm ra cách chiến thắng “Cái tôi”, là cách để bạn giải phóng bản thân khỏi những
cơn giận, căn nguyên của mọi sự hoảng loạn và bất bình trong cuộc sống đa sắc
màu này.
Với suy nghĩ của mình, tôi cho rằng cuốn sách này hơi thiếu khoa học, sách mà không có mục lục, thật khó để đọc vắn tắt theo thói quen thông thường. Thế là lần giở, lần giở, đọc đến đâu xâu chuỗi đến đó, nhưng rốt cuộc đọc xong, gấp sách lại đã quên luôn cái xâu chuỗi ấy rồi. Đọng trong trí nhớ mình không phải là những mục lục đã được phân loại gọn ghẽ nữa mà là CHÍNH CÁI TA ĐÃ NHẬN THỨC ĐƯỢC. Hoá ra sách đã ngấm vào suy nghĩ, đã dần len vào cảm xúc để dẫn dắt ta đi vào con đường sáng, tạm gọi là mức độ “giác ngộ” cơ bản.
Sự giận dữ vốn phát nguyên từ sự kỳ vọng quá mức, dẫn tới “định
kiến’ hoặc “sự gắn kết sai lầm”. Mike George đưa ra những dấu hiệu để nhận biết
sự giận dữ. Bằng việc nhận định Bản chất con người là bằng an, là yêu thương, nhưng
dưới những tác động của môi trường, của sự “gắn kết” mà thói quen đó dần được bồi
đắp lên thành “cái tôi”, tôi lớn dần lên và được “phán xét” bởi người khác và
ngược lại, người khác “phán xét” tôi. Cứ thế, dần dần tôi không làm chủ được cảm
xúc của tôi, cảm xúc của tôi là do các tác nhân ngoài tôi mang lại. Mike George
cho ta biết tác hại của giận dữ ảnh hưởng tới cơ thể, là tác nhân góp phần huỷ
hoại sức khoẻ của ta như thế nào? Đó không đơn giản là sự đau đớn về thể chất
mà còn lại sự què quặt cả tâm hồn. Làm sao để chiến thắng được căn bệnh giận dữ?
Thì đây: Tha thứ và Buông bỏ chính là liều thuốc giã tật. Hơn hết, người trị bệnh
cho ta phải chính là TA. Ta là chủ nhân của cơ thể hiện hữu, đồng thời là chủ
nhân của tâm hồn vô hình. Hai thể XÁC và thể LINH tuy hai mà một tuy một mà
hai. Cái quyết định cảm xúc của ta là cái LINH chứ không phải cái xác. Xác dù xấu
xí xù xì, dù què cụt hay đẹp xinh, tất thảy không làm ta trở lên vui sướng hay khổ
đau. Mà cái khiến ta vui với đời, tiếp nhận đời chính là THÁI ĐỘ. Để đạt được sự
tĩnh tại, an lành trong tâm hồn, Mike đã tặng cho chúng ta các món quà vô cùng ý
nghĩa, đó chính là các gợi ý thực hành buông bỏ, trải nghiệm cảm giác chuyển
hoá cảm xúc tiêu cực sang trạng thái cảm xúc tích cực. Những trang cuối sách là
nơi các hạt ngọc quý được lưu giữ, các hạt ngọc này sẽ truyền cho bạn cả suối
nguồn tích cực nếu bạn biết cách thực hành nó hàng ngày, biến những gợi ý của
Mike thành tinh tuý của mình, biến nó thành nguồn của cải vô tận mà bạn sẵn
sàng cho đi để tạo phúc an lành.
Gấp sách lại, cảm giác như ta vừa được lôi ra từ góc tối, có
những cảm xúc chỉ ta mới hiểu, ta những tuởng là bí mật riêng ta, ngỡ là liều
thuốc tốt để tự chữa trị những cơn cảm xúc bất thường hoặc chế ngự chúng, ai ngờ
đó lại là những viên thuốc độc, ủ lâu trong người càng mang bệnh. Cuốn sách này,
như thể sách tra cứu y học, giúp ta uống từng viên thuốc giải độc – mà các viên
thuốc ý chính là phương pháp thực hành điều chỉnh cảm xúc, hành động hàng ngày.
Hạt ngọc lấp lánh trong tâm hồn bạn, biết đâu lại được tìm thấy
trong khi đọc cuốn sách này, chẳng có nhẽ Mike giỏi tìm ngọc trong cát thế sao?
Biết đâu đấy, bạn nhỉ? Cuộc sống này vô thường mà!
_______________
“Hãy thức tỉnh bản thân
và thức tỉnh người khác trước sự thật về việc tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của
mình. Không cần tìm kiếm sự tha thứ từ người khác nếu nhận ra rằng họ cũng đang
làm tổn thương bản thân họ. Bạn chỉ có thể tự tha thứ cho chính mình. Cấp độ
tha thứ sâu sắc nhất là nhận ra sự thật BẠN
không bị làm cho tổn thương. Sự thật/Chân lý thì không bao giờ thay đổi. Bản chất của bạn là bình an và yêu thương,
bạn chỉ đánh thức nhận thức về điều này, vì không có gì có thể huỷ hoại đi sự
thật ấy”.
Học viên Nguyễn Thái Phong chia sẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét